Sự hiếu khách của người dân cùng với cách làm du lịch độc đáo đã làm du khách xao xuyến khi ghé thăm Cồn Chim, vùng đất cuối dòng sông Cổ Chiên miền Tây quanh năm đỏ đục phù sa.
Trải nghiệm cuộc sống thuận tự nhiên
Cồn Chim với diện tích tự nhiên khoảng 62ha, nơi sinh sống của gần 64 hộ. Tuy nhiên, chỉ vỏn vẹn có 192 nhân khẩu đã cùng chung tay xây dựng cách làm du lịch trải nghiệm độc đáo. Người dân nơi đây quen gọi là cách làm du lịch tìm hiểu đời sống thuận thiên theo mùa của bà con trên cồn.
Ngoài ra mô hình nuôi trồng ‘’con tôm ôm cây lúa’’ định hướng vào sản xuất sạch và bảo vệ loài đã được người dân trên Cồn Chim phát huy tối đa thế mạnh. Nhờ đó mà du lịch Cồn Chim dù có xa và cách trở mấy đi chăng nữa nhưng rất nhiều du khách háo hức tìm tới và muốn được trải nghiệm nhiều hoạt động thú vị mà ít nơi nào có được như nơi đây.
Từ đất liền, du khách muốn đến với Cồn Chim chỉ có thể đi phà đến Cồn Nạn. Qua đến bờ Cồn Nạn, lại tiếp tục đi một chuyến đò ngang qua Cồn Chim. Vừa chạm đất phía bên kia bờ thì bất cứ du khách nào cũng sẽ cảm thấy ấm lòng với cách chào đón đầy thân thiện của người dân nơi đây.
Từ xa chúng tôi đã thấy họ cùng nhau vẫy tay chào. Cái cảm giác đó giống như bà con nơi đây đang cùng nhau đón những người thân của họ từ xa trở về. Đúng như câu mà anh hướng dẫn viên địa phương đã nói ‘’Về Cồn Chim, người quê chỉ có tấm lòng’’.Đúng là chỉ có một tấm lòng đơn sơ và đậm tình thì bà con nơi đây mới nghĩ ra những cách làm du lịch để cho du khách không khỏi cảm thấy xuyến xao khi một lần ghé qua.
Bữa cơm dân dã theo mùa
Du khách mãi nhớ về những khoảnh khắc trải nghiệm tuyệt vời. Đó là bữa cơm theo mùa tại gia đình cô Huyền với các món quê dân dã nhưng đậm đà khó quên. Món tôm càng xanh hấp nước dừa thơm nức quyện vào chén muối tiêu chanh mới thấm đẫm làm sao. Lại còn món tép sông trộn gỏi bông bần. Phong vị vừa lạ vừa có vị chát bông bần lại được rưới lên chút nước mắm chua ngọt đó đằm vị bát ngát hương thơm.
Mà đã nhắc tới tiệm cơm cô Huyền thì làm sao quên được chiếc bánh xèo giòn rụm, nước mắm cay xé lưỡi và chút rau vườn được trồng trước hàng hiên xanh mướt của cô Ba Giàu. Nói tới rau vườn của cô thì lại nhớ tới mùi rau kim thất, rồi lá quế, húng cây, rau xà lách. Loài nào cũng tươi xanh mơn mởn.
Chia tay các cô vì đã no cái bụng với các món đồng quê mà quyến luyến không muốn rời. Chúng tôi đi bộ băng qua những cánh đồng ruộng đang vào mùa gặt đến nhà chú Tư Pha để câu cua.
Trên Cồn Chim, mỗi nhà chia nhau ra với các hoạt động du lịch cho khách trải nghiệm với nhiều cung bậc khác nhau. Khi đã câu cua và tâm sự cùng gia đình chú Tư về những ngày gian khó đi khai hoang lập làng mới thấy trân quý những con người vẫn bám trụ nơi đây.
Chúng tôi lại ghé quán chị Út Thảo để thưởng thức dừa tươi. Nơi vườn dừa nhìn ra cánh đồng ruộng mà hoàng hôn đang trải xuống vàng ươm. Trong cái nắng chiều nơi miền thôn dã trái dừa lại ngọt ngất và chan chứa tấm lòng của chị, cũng như bà con trên cồn muốn gửi tặng đến mọi người trong đoàn.
Còn rất nhiều hoạt động trải nghiệm mà chúng tôi không thể nào quên trong chuyến đi. Đó là bắn bi, tán banh, hay chơi nhảy dây. Những trò chơi dân gian tưởng chừng như đã trôi vào quên lãng, thì nay, và tại nơi chốn này lại được dựng lên trong bồi hồi xúc động làm ai cũng nhớ một thời tuổi thơ qua đi đầy dữ dội.
Bên kia xóm giềng là cái cối xay gạo kêu kẽo kẹt ở nhà cô Ba Sữa, nơi chúng tôi được thưởng thức với món bánh lá chấm nước cốt dừa béo ngậy. Ly trà nóng lại thơm nồng nàn mà du khách vừa thưởng thức vừa nhìn qua khung cửa sổ trông ra cái ao nho nhỏ nép mình bên hiên nhà.
Hương vị đồng quê, tiếng nói xóm làng, cùng sự bình dị của người dân tại Cồn Chim đã vô tình tạo nên nét độc đáo trong du lịch nơi đây. Để một lần người lữ khách đến thăm Cồn Chim lại bịn rịn, xốn xang nhiều ký ức tươi đẹp. Khi trở về, chúng tôi vẫn mong mỏi có một ngày quay lại thăm bà con trên Cồn Chim và mãi nhớ về những tấm lòng hết sức dung dị nơi cuối dòng Cổ Chiên.
Nguồn: Thanh Niên