Trang chủ Gia đình NSND Hồng Vân: Vợ chồng tôi nhắn tin cho nhau cả ngày

NSND Hồng Vân: Vợ chồng tôi nhắn tin cho nhau cả ngày

26
0
Chia sẻ

“Tôi nhìn anh và thầm nghĩ đây là người mà mình phải nhìn thấy đầu tiên, không thấy không được. Sáng nào mở mắt ra mà không thấy anh là tôi khó chịu và anh cũng vậy”

Nhiều hôm làm việc đến kiệt sức

– Dịch tái bùng phát, cuộc sống của chị vẫn ổn chứ?

Chắc Tổ thương nên tôi vẫn làm việc ào ào, không có thời giờ nghỉ ngơi. Đợt giãn cách xã hội đầu tiên, tôi bỏ hết việc đi lánh dịch. Thời gian gần đây, chúng tôi thấy tình hình không đến nỗi căng thẳng nên vẫn làm việc bình thường. Tôi đi quay suốt, không trống lịch hôm nào. Sân khấu đóng cửa, tôi vẫn đi quay gameshow, web drama, phim điện ảnh…

NSND Hồng Vân

Tuổi này, tôi xác định nhận công việc với 2 mục đích rõ ràng: làm vì tiền hoặc làm vì tâm. Tôi nhận nhiều công việc cát-sê rất cao nhưng cũng sẵn sàng nhận các việc không được trả đồng nào nếu nó có ý nghĩa như chuốt bài, tổ chức các buổi thi cho học viên. Bạn hỏi làm việc vì cái tâm có sướng không? Xin thưa rằng rất cực! Khi chuốt bài, tôi không thấy mệt nhưng nhiều hôm về tới nhà tôi nhận ra mình hoàn toàn kiệt sức. Tôi nhận các công việc cát-sê cao một phần để lấy tiền đó nuôi ngược lại các việc làm vì tâm. Khi xác định rõ như vậy, tôi làm gì cũng dễ dàng.

– Thật không dám tin năm nay chị đã đóng cửa sân khấu 3 lần! 

Cách đây 2 năm, tôi từng muốn buông sân khấu này (Sân khấu kịch Phú Nhuận TP.HCM – PV) vì quá mệt mỏi. Năm nay dịch bệnh như thế, thử hỏi làm sao không nản? Vậy mà chính tôi là người được các học trò vực dậy. Mỗi lần nhìn các bạn trẻ, tôi lại tự trấn an: Không được! Mình phải giữ sân khấu. Ngày xưa, nghệ sĩ thế hệ chúng tôi học chuyên nghiệp 3 năm diễn viên và 2 năm đạo diễn. Các em chỉ có một năm nếu không vừa học vừa hành không phát triển nổi. Thế là, tôi tìm mọi cách để tồn tại.

Hiện tại, doanh thu mỗi đêm diễn có thể chi trả tiền thuê rạp, diễn viên đêm đó dù hàng tháng vẫn lỗ tiền lương nhân viên hai sân khấu khoảng 60-70 triệu đồng. Thời còn làm rạp Superbowl (TP.HCM), tôi thuê khoán nên tháng nào diễn ít hay nhiều đều phải trả đúng mức tiền thuê mặt bằng trên hợp đồng.

Minh Dũng, Ốc Thanh Vân, Xuân Nghị (ảnh)… và nhiều diễn viên thành danh từ 2 rạp kịch của Hồng Vân. 

Đến bây giờ, tôi thấy nhẹ gánh áp lực hơn. Sân khấu Phú Nhuận thuê ngày nào đóng tiền ngày đó, những ngày đóng cửa mùa dịch không phải trả tiền. Với Sân khấu Chợ Lớn, tôi được đơn vị cho thuê áp dụng mức phí cực kỳ ưu đãi. Đầu tháng 8 vừa qua, chúng tôi đóng cửa sân khấu và đơn vị cho thuê không hề thu tiền. Đợt giãn cách xã hội tháng 4, họ cũng chủ động giảm 50% phí thuê. Vì vậy tôi hiện chỉ còn lỗ tiền lương nhân viên. Chúng tôi chủ trương anh em có nghỉ dịch vẫn phải có lương. 

Lê Tuấn Anh đưa hết tiền cho vợ, chỉ giữ một ít tiêu xài

– Ông xã Lê Tuấn Anh giải nghệ hơn 20 năm, vì sao vẫn đồng hành sát sao trong từng chặng đường sự nghiệp của chị?

Trong công ty, anh là Chủ tịch Hội đồng quản trị – người định hướng mọi hoạt động cho tôi. 20 năm trước, khi đặt Sân khấu kịch Phú Nhuận tại đây, chính anh định hướng nơi này sẽ là rạp kịch Bắc ở miền Nam hay việc đi tiên phong dòng kịch kinh dị cũng là ý tưởng của anh.

Khi tôi cần sản phẩm giới thiệu kênh Youtube chính thức, anh lại bày tôi làm web drama đầu tay: Mẹ đừng làm cái gì xa hoa, cao sang. Mẹ hãy chọn đề tài về giới lao động, làm cái gì bình dân nhất, đời nhất và thế là “Đại Kê chạy đi” ra đời. Anh định hướng, tôi triển khai mấy chục năm qua. Đến bây giờ, có những chuyện rất nhỏ, tôi vẫn tham khảo qua ý kiến ông xã.

Anh là người đọc nhiều hiểu rộng, sách từng đọc không đếm xuể. Bí Ngô (Lê Ngô Bảo Châu, con gái Hồng Vân và Lê Tuấn Anh – PV) thường nói: Ba là kho tàng lịch sử sống. Tôi thử hỏi vài triều đại, giai đoạn lịch sử bất kỳ, anh đều trả lời ngay. Ở lĩnh vực địa lý cũng vậy, bé Bí đi học không cần tra cứu nhiều, chỉ cần hỏi ba. Thời nhận đóng Phượng Khấu, tôi lên mạng tra thông tin bà Phương Nhậm toàn ra mấy bà Lệnh phi nào ở bên Tàu. Tôi bèn hỏi chồng thì anh vừa kể chuyện, vừa đưa sách cho tôi tự nghiên cứu thêm. Thành quả của tôi hôm nay chắc phải có 40% công sức của chồng.

– Anh kinh doanh giỏi, hỗ trợ chị làm sân khấu nhiều chứ?

Tôi xin hoài ấy chứ! (cười) Hàng tháng anh chỉ giữ một ít tiền xài, còn lại đưa hết cho tôi giữ. Khi cần tiền, tôi sẽ xin anh, ví dụ như: Ba ơi, mẹ đang cần làm sân khấu nhưng bị kẹt. Mẹ lấy một ít ra làm tiếp nha. Anh tin tưởng tuyệt đối vào vợ cũng như việc chi tiêu, quản lý ngân sách của tôi. Anh đưa tiền nhưng không bao giờ hỏi tôi trong két còn bao nhiêu. Dù vậy tôi là vợ, làm gì đều phải hỏi qua chồng một tiếng. Xài tiền của chồng, chúng ta phải lịch lãm chút xíu chứ sao thô lỗ được! Lần nào hỏi, anh cũng kêu lên: Mẹ cứ lấy xài đi, tùy mẹ chứ. 

Chúng tôi là một phần cuộc đời của nhau 

– 33 năm quen nhau, trong chị, là gì?

Tôi không biết mô tả sao cho đúng nhưng chúng tôi không giống như vợ chồng nữa mà là một phần cuộc đời của nhau. Chúng tôi ở bên nhau quá lâu để cân đo đong đếm thời gian nữa.

Hồng Vân và Lê Tuấn Anh từng 10 năm “lỡ hẹn” để có nhau trọn vẹn.

Mỗi sáng, chúng tôi mở mắt ra phải nhìn thấy nhau. Tôi nhìn anh và thầm nghĩ: Đây là người mình phải nhìn thấy đầu tiên, không thấy không được. Sáng nào mở mắt ra mà không thấy anh là tôi khó chịu và anh cũng vậy! Tôi đi làm suốt nhưng không bao giờ cảm thấy xa cách chồng. Anh nhắn cho tôi cả ngày, hỏi tôi đi đâu, làm gì. Hôm nào anh nhức đầu, tôi cứ rảnh việc là nhắn tin hỏi tình hình của anh. Tóm lại chúng tôi không thể sống thiếu người còn lại được.

– Hồng Vân ra xã hội làm tướng, “thét ra lửa” sau cánh gà ai cũng sợ về nhà làm vợ làm mẹ không biết thế nào?

Ở nhà tôi hoàn toàn là osin đầu tắt mặt tối. Mỗi sáng bước ra khỏi nhà, tôi phải chu toàn việc ba mẹ ăn gì; Bí Ngô tan học mấy giờ, ăn gì; ông xã ngủ dậy có bị nhức đầu không; người giúp việc nấu gì cho bữa sáng, nấu nước mát cho anh uống chưa…

Đi làm về nhà, tôi vẫn giữ thói quen chào ba mẹ. Hôm nào về trễ, tôi sẽ nhắn tin để không phiền ba mẹ ngủ. Với chồng cũng vậy, tôi luôn đợi anh về mới đi ngủ, hôm nào quá đuối mới nhắn xin phép anh ngủ trước. Mỗi tối, chúng tôi thường xem bộ phim trước khi ngủ. Nếu anh mệt, tôi cạo gió cho anh. Tuổi này, ai mà không có bệnh tuổi già! Vợ chồng tôi đều bị máu nhiễm mỡ. Anh huyết áp cao, tôi huyết áp thấp.

Tôi tự mình quán xuyến nhà cửa, sắp xếp phòng ốc và nếu có thời gian sẽ xuống bếp nấu nướng. Ngày nghỉ, tôi mang lũ chó, mèo và khỉ đi tắm cho chúng. Người vợ, người mẹ phải tự mình bao quát nhà cửa, nắm chế độ ăn uống của các thành viên trong gia đình. Người giúp việc không chu đáo như mình được. Tôi thường xuyên phải kiểm tra tủ lạnh, vứt bớt đồ hư, đồ cũ đi, nếu không chúng cứ nằm ở đấy hoài thôi. Phận osin là vậy đó bạn ạ!

Nguồn: VietNamNet