Trang chủ Dinh dưỡng Quán bún bò ngon chỉ xuất hiện vài tiếng mỗi ngày ở...

Quán bún bò ngon chỉ xuất hiện vài tiếng mỗi ngày ở Sài Gòn

13
0
Chia sẻ

Quán bún bò Huế kể ở bài viết này không địa chỉ, không mặt bằng, hiện ra vài tiếng đồng hồ mỗi chiều tối ở Sài Gòn. Khách ăn kín bàn.

Quán không số, nên định vị áng chừng, trên đường Nguyễn Duy Trinh (phường Bình Trưng Đông, thành phố Thủ Đức) gần khúc giao với đường Lê Văn Thịnh. Đi từ hướng trung tâm Sài Gòn về, quán ở bên phải, cách vài căn nhà thì đến ngã ba. Cụ thể hơn, quán nằm kế cửa hàng FPT Shop. Mặt tiền, nhưng khâu tìm đường cồng kềnh như vậy.

Nói không mặt bằng, vì không nhà cửa, công trình phụ như thông lệ, chẳng hạn chỗ rửa mặt rửa tay hay nhà vệ sinh. Nói đúng ra, quán vỉa hè. Có mái che tạm bằng tấm bạt lớn giăng gá vô cửa hàng mà nó án ngữ.

Tô bún bò của quán không địa chỉ ở Thủ Đức.

Chủ giữ giọng nguyên quán, cho biết đi thẳng một mạch không dừng từ Huế vô Nam mở ra chỗ này bán bún bò luôn cho dân Sài Gòn. Ngoài quê nhà còn cái quán trên đường Nguyễn Cư Trinh, ở thành phố bên bờ sông Hương.

Người của quán tay dắt xe cho khách, miệng khoe thêm, quán mở hai năm rồi, như ngầm ý cũng có thâm niên trong thế giới ẩm thực muôn vẻ của Sài Gòn. Khách à ồ, đi ngang hằng ngày mà sao không biết có bún bò ngon vầy.

Tô bún bưng ra tỏa thơm nhẹ mùi mắm, kích động giác quan. Dù nhìn vô không có gì đặc biệt, như bao tô bún bò trên đời. Cũng gồm năm bảy miếng nạm bò, kèm khúc giò gân heo, viên chả cua lấp ló dưới cây chả lụa, rồi viên huyết nữa là kín mặt tô.

Vậy mà lén liếc nhanh, thấy khách ăn xì xụp. Xa xa có vị khách nam nom đô con kêu tô đặc biệt, thịt thà bún bánh đầy gắp đũa, nước lèo tràn sẵn trong cái muỗng hứng ngay bên dưới. Nhìn mà bị lây cái độ ngon lành.

Người từng ăn bún bò ngon gốc tại xứ Huế, chẳng hạn quán trên đường Nguyễn Sinh Cung, có thể nhận ra ít nhiều bún bò của quán bên đường này gần như vậy. Như bản nhân ra, nối dài hương vị ngọt thanh.

Tô bún vỉa hè này có giá 40.000 đồng.

Chị T.A nhà ở Thủ Đức cho biết có thấy quán bún này, nhưng theo phản xạ thông thường ở vỉa hè có lẽ bình dân nên nhấn ga qua luôn. Một gia đình ăn ở đây nói cậu con út kén ăn nhưng húp kiệt nước, mẹ cậu san bớt phần mình qua, còn cậu con lớn thì ăn tô đặc biệt hoặc hai tô thường.

Quán mở từ năm giờ mười lăm chiều hằng ngày, đến khi bán hết, mà thường vét nồi sớm. Khách tới đông nhất trong khung giờ bữa tối. Người ăn xong đứng lên, ghế chưa kịp nguội thì có ngay người ngồi xuống. Nhiều người tấp xe mua về.

Chưa tiện hỏi chủ quán không đủ điều kiện thuê mặt bằng hay chủ động chọn vỉa hè. Nhưng quán bên đường mà khách ăn đông thì hẳn họ đã tự tin thêm vài phần. Chưa kể, đưa vô không gian sáng đẹp tinh tươm mà thưa khách thì có khi lại mất công trở ra đường.

Trong guồng chuyển động nhanh của nhịp sống, có lẽ ai cũng từng ghé lại ngồi xuống dõng dạc kêu chủ quán cho phần đầy vun nghen. Như một nhịp nghỉ trên quãng đường đi làm, hít hà không khí quán xá trong hành trình đời sống. Kể tả thì không thẩm được mấy. Phải đi ăn mới cảm, mới thấm.

Người viết bài không quen biết chủ quán, ăn thấy ngon miệng thì tiện tay viết ra. Sau đây nếu ai đến ăn mà chậc, không ngon như hình dung, thì có khi cũng đúng, vì khẩu vị mỗi người một khác, trải nghiệm ẩm thực không ai giống ai. Rồi lỡ quán mà người ăn đông thêm, quá tải, chủ cực hơn, khách càm ràm, cũng xin miễn trừ trách nhiệm.

Nguồn: VietNamTravelLife